(DG: Trung nhị (中二): tương đương với từ “trẻ trâu” hoặc “tuổi nổi loạn”)
Trừ hoàng cung, Phù Dung Viên là lâm viên hoàng gia lớn nhất trong nội thành kinh đô, chiếm diện tích mấy trăm mẫu, bên trong không chỉ có quần thể cung điện to lớn chỉ sau hoàng cung, non nước hữu tình, là thánh địa mà nhiều đời đế vương chọn lựa để nghỉ mát.
Là Vườn Thượng Uyển của hoàng gia, nếu không có Hoàng Đế hạ chỉ thì người ngoài căn bản không có tư cách bước vào.
Lý Dịch chưa từng đi vào Phù Dung Viên, cũng không biết Cảnh Quốc Phù Dung Viên rốt cuộc có phải cùng một nơi với Đại Đường Phù Dung Viên mà đời trước hắn đã đi qua vô số lần? Có điều khả năng này cực kỳ nhỏ bé, hiện giờ bố cục của thế giới, thậm chí địa danh hay địa hình, mọi thứ rất khó ăn khớp với những gì trong trí nhớ của hắn.
Xe ngựa còn chưa có tới gần đại môn thì đã dừng lại ở một sân rộng lớn, Lý Dịch và Như Nghi cùng đi bộ qua.
Có rất nhiều cấm vệ quân canh gác ở ngoài Phù Dung Viên, nhìn thoáng qua có thể bắt gặp từng đội cấm vệ mang áo giáo đi tuần tra khắp nơi. Tối nay, cơ hồ tất cả cao tầng của Cảnh Quốc đều ở nơi này, đương nhiên công tác bảo an phải tăng lên đến cấp bậc cao nhất, nếu không chẳng may có phần tử không hợp pháp lẻn vào giết sạch tất cả mọi người, lúc này thì không cần nước khác động thủ, Cảnh Quốc đã tự loạn trước rồi, đến lúc đó chỉ cần phái binh tới thu địa bàn là được.
Lý Dịch đưa thiếp mời ra rồi đi vào bên trong, lúc này hắn mới biết được thì ra Cảnh Quốc có nhiều quan viên quyền quý đến như vậy. Đa số đều là người lạ mặt, cũng may vườn rất lớn, cho dù tối nay chỉ mở ra một số chỗ, nhưng nhân số có nhiều đến mấy thì cũng không hề cảm thấy chen chúc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT