Trong Cần Chính điện, Lý Dịch ngẩng đầu nhìn Cảnh đế, có chút bất đắc dĩ nói:
- Bệ hạ, ngài dùng ánh mắt này nhìn thần, thần sẽ ngại ngùng đấy.
Cảnh Đế nhíu mày, cả giận nói:
- Ngươi cũng biết ngại?
Lời này có chút quá phận, xấu hổ là chuyện thường tình, ai cũng có loại cảm xúc này, trừ phi da mặt dày tới một trình độ nhất định thì mới không có. Lão hoàng đế đang chỉ cây dâu mắng cây hòe để mắng hắn?
Đúng là gia hỏa không tim không phổi, một năm qua mình đã giúp hắn không ít lần, những chuyện như Thiên Phạt thì không nói, người Tề quốc vạn dặm xa xôi chạy tới đánh mặt, ai giúp ngươi, giúp Cảnh quốc lấy lại mặt mũi trong tình trạng đất nước đang ở thế hạ phong?
Khi nhân tài Toán học của Cảnh quốc khan hiếm, ai không chối từ khổ cực, thức đêm biên soạn tài liệu giảng dạy, một nắng hai sương, dốc hết tâm huyết, vì bọn họ bồi dưỡng một nhóm nhân tài Số học hợp cách, mà hắn có nhận được chút chỗ tốt gì từ trong đó không?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play