Bánh quế miễn cưỡng có thể lót dạ nhưng lại không thể no bụng.
Có một tiệm mì bên kia đường cách Như Ý Phường không xa, trước kia Lý Dịch và Tiểu Hoàn thường xuyên ghé vào ăn, không ngờ phụ nhân bán mì đến giờ vẫn chưa dọn quán, Lý Dịch lại gọi một tô mì, phụ nhân không nói nhiều, tựa hồ cũng không nhận ra hắn đã từng là khách quen của tiệm. Mỗi ngày quán của nàng đều tấp nập khách ra vào, rất khó để nhớ hết mọi người.
Sau khi ăn mì xong, Lý dịch trở về nhà, đốt đèn ngồi xuống trước bàn, lấy những thứ hắn mang từ chỗ Uyển Nhược Khanh ra cẩn thận xem.
Chữ viết trên giấy xinh đẹp, nội dung trật tự rõ ràng, Lý Dịch cũng không cần tốn nhiều thời gian đã có thể hiểu được tình huống hiện tại của rạp hát.
Hiện tại, có khoảng hai mươi rạp hát ở phủ Khánh An, lấy phủ thành làm trung tâm, sau đó lan ra xung quanh. Bởi vì không đủ nhân lực, nên phương rạp hát đã mở rộng trong giới hạn cho phép.
Giang hồ hoặc võ lâm do Tôn lão đầu phụ trách. Độ uy tín của bảng xếp hạng võ lâm hào hiệp gia tăng từng ngày, thậm chí có vài Câu Lan ngoài thành cung cấp lôi đài tỷ thí cho các cao thủ muốn tranh đoạt xếp hạng. Những ai muốn dự thi thì được miễn phí, nhưng ai muốn xem thì phải đưa tiền vé.
Đương nhiên, không ai kém chút vài đồng. Rất nhiều người đều cảm thấy nhìn hai người luận võ trên đài, đao quang kiếm ảnh còn thú vị hơn nhiều việc suốt ngày xem một đám người hát tuồng. Bởi vậy, mỗi một trận đấu cũng không thiếu người mua vé vào xem, lợi nhuận thu được không thể khinh thường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play