- Không nghĩ tới, thật không nghĩ tới, Lý Minh Hàn lại có một nhi tử như ngươi.
Nghiêm Chương chậc lưỡi, sự kinh ngạc trên mặt ngày càng đậm.
Ở Khánh An phủ, người trẻ tuổi trước mắt này đã để lại ấn tượng sâu đậm cho hắn.
Không phải chỉ vì trình độ thi họa của hắn khiến mọi người sợ hãi thán phục, mà sau ngày hôm đó, Nghiêm Chương bị sự hiếu kỳ thúc đẩy, nghe bạn cũ Đổng Văn Duẫn kể cũng biết thêm những việc liên quan tới hắn.
Tác giả của “Đệ Tử Quy” lưu truyền hậu thế, nhờ tài năng thơ phú xưa nay chưa từng có, một câu “Vì muốn làm từ hay nên nói gượng là sầu” đã để vô số văn nhân đỏ mặt, còn cải cách phương pháp tra tấn, đương nhiên, bản thân Nghiêm Chương vẫn thích hành thư của hắn nhất. Ba chữ trên bảng hiệu kia đã được Nghiêm Chương hắn sao chép ngày đêm, bây giờ thì thần vận đã có thể giống tám chín phần.
Lần trước vì ngại với mặt mũi nên hắn không có thỉnh giáo Lý Dịch. Sau khi hồi kinh, vì vậy mà hối hận vô cùng, đạt giả vi sư, nếu thư pháp có thể tiến bộ thì mặt mũi là cái gì?
Có thể ở Lý gia gặp lại Lý Dịch một lần nữa, thật sự ngoài dự đoán của Nghiêm Chương. Trong lòng hắn ngứa ngáy khó nhịn, thoáng nhìn thấy chén rượu trên bàn, hai mắt hắn tỏa sáng. Nghiêm Chương đổ chút rượu vào chén, ngón tay thay bút, mặt bàn thay giấy, viết ba chữ lên trên bàn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play