Trần Việt là quan ở Kinh Thành, tự nhiên biết rõ người nào không thể chọc, đối với những quyền quý có thể bán mặt mũi cho phủ Trần Quốc Công thì phải nể mặt.
Những kẻ tự xưng “bình dân”, tướng mạo thanh liêm, miệng nói chính mình là người đọc sách, mặt mũi tràn đầy chính khí, một bộ dáng giải oan vì dân. Hắn làm quan nhiều năm, gặp rất nhiều.
Đương kim Thiên Tử coi trọng khoa cử, cho dù học trò nghèo nếu có tài vẫn đậu, có thể nói người đọc sách Cảnh Quốc đều có tiền đồ rạng rỡ, vô số sĩ tử Hàn Môn xuất thân nghèo khổ mười năm gian khó trúng tuyển lên tảo triều đều được giao nhiệm vụ. Những người trẻ tuổi tự xưng đọc sách thánh hiền, một thân chính khí, chẳng sợ hãi, đương nhiên, những kẻ này rất thích lo chuyện bao đồng.
- Bất kính trên công đường, vốn nên dùng trượng hình để xử phạt răn đe kẻ khác, nhưng xét thấy các ngươi là người đọc sách, ta tha thứ cho các ngươi một lần.
Trần Việt ngồi trên từ tốn nói.
Người đọc sách thích nhất lo chuyện bao đồng, họ cũng là những người khó giải quyết nhất, một hai người thì không có gì đáng ngại, nếu bọn họ tụ họp lại chạy đến lấp kín cửa huyện nha, mặc kệ có đạo lý hay không cũng để hắn khó chịu.
Nghe được lời đại nhân nói, phụ nhân kéo tiểu cô nương quỳ xuống, người đọc sách có thể không quỳ trên công đường nhưng các nàng không hành lễ thì sẽ bị phạt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play