Nhận lấy bát sứ từ tay Ngũ phu nhân, hắn uống một hơi cạn sạch.
Nước thuốc rất đắng, trong lòng Hàn Đại Trung lại ngọt ngào, hoạn nạn mới thấy chân tình, mấy thê thiếp chạy đi chỉ còn lại Ngũ phu nhân, người làm trong phủ mặc dù không chạy trốn, nhưng mấy ngày qua vẫn luôn tỏ ra lo lắng.
Nếu không phải bọn tôi tớ chưa đi, vì chạy thì sẽ bị xem như nô lệ chạy trốn mà bị đánh chết, sợ rằng Hàn phủ to lớn này đã sớm trống không.
Hắn của quá khứ, chỉ cần dậm chân một cái, không dám nói toàn bộ võ lâm, chí ít giang hồ trên khu vực Khánh An phủ sẽ nổi lên sóng gió. Nhưng cây đổ bầy khỉ tan, giậu đổ bìm leo, các thế lực nhỏ từng phụ thuộc Hàn gia vì phòng ngừa bị lây vạ đã phân rõ giới hạn với bọn hắn. Còn những kẻ hảo hữu bên ngoài, sau khi tượng trưng đến Hàn phủ thăm viếng đều mịt mờ nhắc tới chuyện Tịch Tà kiếm phổ, Hàn Đại Trung đã sớm mất đi hy vọng xin bọn họ giúp đỡ.
Có lẽ Hàn gia suy đồi tới tình trạng thảm thương như bây giờ, một phần do bọn họ xuất lực sau lưng.
Cũng may cuối cùng còn một người trung thành với hắn. Hắn nhìn thoáng qua Ngũ phu nhân kiều diễm như hoa, thuận thế nằm ngã xuống giường.
Nhớ đến hắn từng tung hoành võ lâm hơn mười năm, không ngờ cũng có ngày bị tức giận đến nỗi nằm trên giường, đời này chưa bao giờ yếu ớt đến thế, hôm nay càng không biết vì sao mà vừa mới nằm xuống không bao lâu đã cảm thấy buồn ngủ, mí mắt ngày càng nặng, ánh mắt cũng dần dần trở nên mơ hồ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT