Lão Phương có chút buồn bực đi ra khỏi nhà, mặt bị bôi đen, trên mặt vốn chỉ có một vết than bụi, lập tức bị bôi lan ra, làn da vốn không trắng lắm lần nữa bị đen thêm.
Đêm qua đột nhiên tuyết rơi dày, đừng nói Trụ Tử, chính mình cũng cảm thấy rất lạnh, may mắn vừa rồi có thợ thủ công mang bếp lò tới, lập tức sắp xếp gọn gàng, than lửa đốt lên, trong nhà lập tức ấm áp.
Kết quả ôm hai cây trúc chắp vá nửa ngày cũng không thể lắp nó giống như nhà cô gia, dưới cơn nóng giận đạp một cước trên lò, lò lật, than lửa đổ đầy đất, thiếu chút cháy thằng con đang đứng bên cạnh, bị bà vợ dùng chổi đuổi ra ngoài.
Lắc đầu, xem ra loại việc tinh tế này không phải chuyên môn của mình, đi qua bên cô gia học hỏi, cái đồ chơi này làm như thế nào.
Còn chưa đi vào sân, một bóng người "vèo" một cái lao ra từ bên trong, trong giây lát đã biến mất khỏi mắt.
Thật sự là “vèo" một tiếng, tốc độ nhanh đến nổi không thể tin, Lão Phương sững sờ một hồi, mới phục hồi tinh thần, có chút không dám tin.
- Vừa rồi là cô gia?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play