Cuối cùng Lý Dịch vẫn để tiểu nhị đưa lên một bình trà xanh.
Trong lòng thầm than, quản sự của Câu Lan này không có chút đầu óc buôn bán, quá không biết làm ăn. Chỗ ăn chơi cho đám người tụ tập, không nói đến rượu, chỉ tùy tiện đưa lên chút đồ uống như nước trái cây, bỏng ngô, giá cả cao hơn bên ngoài đã thành thì đã thu nhập thêm không ít rồi.
Không có bỏng ngô, đổi thành hoa quả và các món điểm tâm nguội, hạt bí, dẫu có hai xâu hồ lô thôi cũng được, karaoke sau này chẳng phải cũng dựa vào ca hát và các loại rượu để kiếm tiền à. Phục vụ đầy đủ một chút, giữ được khách, không sợ không khiến bọn họ tiêu tiền.
Thoáng nghĩ một hồi đến chuyện này, vừa chờ tiểu nhị kia đưa trà, vừa nghe người trên đài kể chuyện.
Người kể chuyện là một lão giả đã có tuổi, lúc Lý Dịch đi vào là khúc giữa, không rõ đầu đuôi câu chuyện thế nào, cũng không biết ông ta đang kể cái gì. Ngược lại, mấy người ngồi nghe lẻ tẻ phía dưới lại nghe vô cùng hứng thú, vui vẻ, móc mấy đồng tiền trong ngực ném lên, ông già kia tươi cười, nói càng thêm hăng say.
Kể đến đoạn mấu chốt, ông già bỗng nhiên dừng lại, đứng dậy, nói.
- Câu chuyện hôm nay chỉ kể đến đây thôi, sau đó Dục Tri thế nào, mời chờ lần sau lại biết...
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT