Vệ Lương và Trần Thanh thuộc về quân đội, vì vậy không thể trực tiếp nhúng tay vào chính sự được.
Vị công tử Trương gia kia phi ngựa ở bên đường, dựa theo luật lệ của Võ Quốc thì đó là tội chết. Đương nhiên, luật lệ là luật lệ, nếu thật sự chứng thực thì có lẽ hắn ta cùng lắm thì chỉ bị phạt một khoản bạc không ít mà thôi.
Có điều là khoản bạc này cũng không tính là gì đối với mấy đại gia tộc kia, nhưng ý nghĩa đại biểu cho chuyện này cũng không chỉ phạt bạc, mà đó chính là họ không có đặt Dương Liễu Thanh vào mắt, không có đặt nữ hoàng vào mắt.
Tại Cảnh quốc, cho dù tên ăn chơi trong gia tộc cường thịnh đến mấy, cho dù Thôi gia cực thịnh một thời thì cũng chưa dám phi ngựa tùy ý trong Kinh Đô.
Trần Thanh chắp tay với Lý Dịch một cái, nói:
- Cảnh Vương yên tâm, chuyện này ta sẽ báo cáo lên bệ hạ, tuyệt đối sẽ không nhân nhượng!
Lý Dịch gật đầu, trọng điểm không phải ăn chơi trác táng phi ngựa đầu đường, trọng điểm là gia tộc sau lưng hắn ta không hơi sợ hãi nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT