Đám người của Ngự Sử Đài chính là một đám người điên, bách quan Tề Quốc xem ra, họ chính là một đám bởi vì áp lực quá lâu mà tâm lý bị vặn vẹo trở nên biến thái.
Thời thời khắc khắc bách quan đều nhìn chằm chằm họ, chờ họ bất cẩn lộ ra chỗ sơ suất không nói, những chuyện nhỏ như lông gà vỏ tỏi cũng được họ biến thành những mưu đồ lớn, Thôi Giang có một lần tảo triều đã nhịn không được thả một cái rắm ngay lập tức bị ngự sử không nể mặt mũi vạch trần ngay trước mặt bách quan, tại chỗ xuống đài không dậy được.
Cái này còn không phải việc quá phận nhất.
Quá phân nhất chính là họ vì bắt được nhược điểm của bách quan mà không việc gì không dám làm, việc ở trong bóng tối phái người tặng lễ làm được, một khi có một quan viên nào nhận lấy hối lộ, không cần chờ đến ngày thứ hai, màn đêm buông xuống thì đã có trinh
thám trong đêm đi đến gõ cửa, họ sẽ mời người đi Đại Lý Tự uống trà.
Thôi Giang đã ăn vào trong tim đối với dạng xảo trá này, dù đối phương đưa cho vàng ròng bạc trắng hắn cũng không hề dao động một chút nào, huống chi chỉ là hòn đá.
Tuy nhiên, hắn vẫn cảm thấy hình như có chỗ nào đó không đúng, nhưng trong lúc nhất thời lại nói không ra kì lạ ở chỗ nào, hắn cũng chỉ có thể xem như vậy mà thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT