Trần Lạc hướng mắt về cô gái đó, nàng mặc một chiếc váy dài, áo choàng phủ kín thân thể, mái tóc đen nổi bật. Hắn lẩm bẩm: "Taisia..."
Hắn từng có một loại cảm giác quen thuộc khi đứng dưới bức tượng nữ thần trong Hắc Ám sâm lâm. Giờ thì hắn đã rõ vì sao lại có cảm giác đó, nó chính là bắt nguồn từ Tasia.
Trần Lạc có chút khó có thể tin được. Tasia là một người bạn rất thân của hắn. Nàng có mái tóc và đôi mắt cùng với hắn, vì lẽ đó, trong lòng của Trần Lạc luôn có một loại tình cảm đặc biệt cho nàng. Trên thế giới này, không có bất cứ người nào có mái tóc và màu mắt giống bọn họ.
Nàng là công chúa của vương quốc Gaya, là thành viên cốt cán của phái Ngân Hà, vì sao lại là nữ thần Hắc Ám chứ? Cô gái tóc đen đi tới từng bước một, các Vu Sư nhao nhao quỳ lạy, đương nhiên cũng có ngoại lệ.
Hách Lý Diệp vẫn đứng đó, chỉ bình tĩnh quan sát nàng. Ô Nha cũng không quỳ lạy, nhưng lại hơi cúi đầu."Có lẽ chỉ trông giống mà thôi." Trần Lạc lầm bẩm trong lòng, hắn không muốn tin tưởng nữ thần Hắc Ám là Tasia.
Cô gái tóc đen đi đến bên cạnh hắn, rồi nàng ngẩng đầu lên, từ trong ánh mắt của nàng Trần Lạc đã đạt được tin tức hắn muốn. Trần Lạc hít một hơi thật sâu,"Ngươi thôn phệ linh hồn của Tasia rồi?" Cô gái tóc đen lắc đầu, nói: "Ta là Tasia. . ."
Nàng nhìn Trần Lạc, nói khẽ: "Thật xin lỗi, ta không phải cố ý giấu diếm ngươi." Nữ thần Hắc Ám sẽ không nói chuyện cùng hắn như thế, nói như vậy, có lẽ trong thân thể của Tasia vẫn tồn tại linh hồn của nàng, điều này khiến Trần Lạc yên tâm hơn một chút.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play