Quý tộc được vương quốc ban cho đất phong, cần tự hành chiêu mộ cư dân. Mười vạn người nhìn như rất nhiều, nhưng đặt vào vùng đất rộng lớn kia cũng không coi vào đâu. Vấn đề là Ô Nha ở đâu tới nhiều người nhà như vậy?
Nhìn ra nghi hoặc của Trần Lạc, Ô Nha chủ động giải thích: "Từ nhỏ, ta chưa từng gặp cha mẹ của mình, là một vị lão Vu Sư thu dưỡng ta, ông còn thu dưỡng rất nhiều hài tử, ta là một trong những hài tử lớn tuổi nhất, sau khi lão Vu Sư chết , ta liền thay ông chăm sóc những hài tử kia, về sau, ta đi rất nhiều quốc gia, dựa vào đầu cơ trục lợi ma pháp kiếm tiền, ngẫu nhiên cũng tiếp một ít nhiệm vụ ám sát, lại phát hiện không ít bộ lạc Vu Sư trốn trên núi . ."
"Nguyện vọng lớn nhất của Lão Vu Sư chính là những Vu Sư lưu lạc trên khắp đại lục có thể cơm no áo ấm, cho nên. . ." Trần Lạc rốt cuộc hiểu rõ, Ô Nha vì sao đối với tiền bạc chấp nhất như vậy, vô luận bao nhiêu tiền, cũng không thể bổ khuyết chỗ trống trong nhà của hắn.
Một mình hắn gần như nuôi một bộ lạc Vu Sư cỡ lớn. Trần Lạc nhìn hắn, nói: "Lãnh địa của ta rất cằn cỗi, bộ lạc nhỏ còn có thể tự cấp tự túc, bộ lạc lớn như vậy chỉ sợ không được. . ."
"Ngươi quên năng lực của Vu Sư à?" Ô Nha nói: "Chỉ cần để họ đi ra đại sơn, vấn đề lương thực cũng không cần lo lắng." Trần Lạc nghĩ nghĩ, lại hỏi: "Những Vu Sư này còn muốn lấy lật đổ đền thờ hay không?"
"Thật ra rất nhiều Vu Sư đều không có nghĩ tới những thứ này." Ô Nha nhìn Trần Lạc, nói: "Bọn họ chỉ muốn giống người bình thường, sinh sống trên đại lục, có thể nhét đầy bao tử, có thể nhìn thấy ánh nắng, đã rất thỏa mãn rồi."
Dự tính ban đầu của Trần Lạc chính là để Catherine dẫn đầu bộ lạc nhỏ kia, quên đi thân phận Vu Sư, sinh sống như người bình thường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT