So với ba năm trước đây, Catherine thay đổi không nhiều, tuy rằng nàng đã hai mươi chín tuổi, nhưng nhìn nàng và thiếu nữ tuổi đôi mươi cũng không sai biệt lắm. Có lẽ do hiệu quả của Trì Dũ Thuật, tuổi tác bằng nhau, Vu Sư trông trẻ hơn Ma Pháp sư.
Chỉ là sắc mặt của nàng có chút tiều tụy tựa hồ có tâm sự gì, lúc nàng nói chuyện với Trần Lạc, nụ cười trên mặt cũng rất miễn cưỡng.
Hàn huyên sau lâu ngày xa cách, Trần Lạc và nàng tham khảo một số vấn đề về tân y học, trước kia nàng đối với mấy điều này cảm thấy rất hứng thú, lần này lại có chút cụt hứng. Nàng trầm mặc một lát, bỗng nhiên nói với Trần Lạc: "Chị phải đi." Trần Lạc nói: "Ăn cơm xong hãy đi."
Catherine nói: "Chị muốn rời Lorrain, về sau chắc sẽ không trở lại đây nữa." Trần Lạc mới hiểu được ý tứ câu nói kia của nàng, ngơ ngác một chút, hỏi: "Chị muốn đi đâu?"
"Giống như em, đi nơi khác nhìn xem." Catherine thở phào một hơi, nói: "Đây đã từng là ước mơ của sư phụ, chị muốn thay bà hoàn thành." Trần Lạc mấp máy bờ môi, cũng không nói gì. Mặc dù hắn không biết vì sao nàng muốn rời Lorrain, nhưng hắn hiển nhiên không có lý do giữ nàng lại.
Catherine nhìn hắn, mỉm cười nói: "Còn chưa chúc mừng em trở thành Hiền Giả và Tế Tự đâu, em luôn luôn có thể làm ra chuyện khiến người ta giật mình. . ." Trần Lạc cười lắc đầu, nói: "Tế Tự này của em không giống với người khác."
"Cho nên em phải càng chú ý bọn họ." Catherine nhìn thẳng vào mắt của hắn, nhắc nhở: "Tế Tự là lực lượng mạnh nhất của đền thờ, cũng dễ dàng bị Vu Sư để mắt tới nhất, thực lực của em không mạnh bằng những Tế Tự kia, nhưng sức ảnh hưởng không nhỏ, khẳng định sẽ có Vu Sư để mắt tới em, nói không chừng họ đã coi em là mục tiêu."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play