Trần Lạc giải thích với Alice: "Vừa rồi cậu ngất đi, cho nên..." "Tớ nhớ ra rồi!" Alice lộ ra vẻ kinh ngạc, nói: "Chúng ta hình như đụng phải hai kẻ rất kỳ quái, người đàn ông kia nhìn tớ một chút thì tớ ngất xỉu..."
Trần Lạc nhìn Alice, bỗng nhiên lên tiếng: "Alice, cậu không cần nói chuyện này cho người khác biết được không?" Alice nhìn Trần Lạc một chút, sau đó gật đầu nói: "Tớ đã biết rồi, tớ sẽ không nói cho bất cứ người nào."
Trần Lạc nói: "Cậu về trước đi, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra, cô Helen sẽ nói cho cậu biết." Alice đi được hai bước thì hai chân mềm nhũn, suýt chút nữa ngã sấp xuống. Trần Lạc vội vàng đỡ lấy nàng, hỏi: "Cậu thế nào?"
"Tớ cũng không biết." Alice lắc đầu, nói: "Cảm giác hơi choáng váng, toàn thân không có sức lực..." Quả nhiên thủ đoạn tấn công của Vu Sư rất đặc biệt. Tấn công bằng tinh thần lực kiểu này thế mà để lại di chứng không nhỏ, Trần Lạc đã có chút không kịp chờ đợi muốn nghiên cứu.
Hắn ngồi xuống ở trước mặt Alice, nói: "Để tớ cõng cậu trở về." Alice hơi đỏ mặt, khẽ gật đầu, nói: "Làm phiền cậu."
Cõng Alice đi một đoạn cũng không tính là phiền phức, dù sao trải qua thời gian rèn luyện dài như vậy, tố chất cơ thể của Trần Lạc đã sớm được đề cao rất nhiều, lại thêm ma pháp hệ phong, hầu như hắn không cần phí sức lực. Chỉ là hắn chưa từng tiếp xúc với nữ sinh gần gũi như vậy, trên đường đi, hắn thất thần không ít lần.
Mặc dù hắn thường xuyên ngủ chung một giường với Isabella, nhưng ở phương diện nào đó, chênh lệch giữa Alice và Isabella giống như chênh lệch giữa Isabella với Trần Lạc. Cõng Alice và cõng Isabella là hai khái niệm hoàn toàn khác biệt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT