Đi một ngày đàng học một sàng khôn. Các học giả và Ma Pháp sư đều thích đi du ngoạn, một tòa thành thị, một quốc gia, đối với họ mà nói là quá nhỏ bé
Các học giả muốn mở rộng kiến thức của mình, các Ma Pháp sư muốn tăng cường thực lực của mình. Biện pháp tốt nhất chính là đi đến nhiều nước khác nhau, kiến thức thế giới rộng lớn hơn. Chuyện này đối với học giả rất quan trọng.
Không bước khỏi biên giới, mãi mãi là ếch ngồi đáy giếng, chỉ có thể trông coi khoảng trời nhỏ bé trên miệng giếng.
Nếu như học giả toán học Gaya không đến Lorrain một lần, họ vĩnh viễn sẽ không biết Phong hệ Đại Ma Đạo Sư Achilles của họ là người đàn ông nhanh nhất vương quốc Gaya, ngay cả một con rùa đen cũng đuổi không kịp.
Mà thầy thuốc không đi ra ngoài, cũng vĩnh viễn sẽ không biết căn bệnh mà họ không thể chữa. Có lẽ tại quốc gia khác đã có phương pháp điều trị.
Cho nên, có một vị thầy thuốc nước khác lúc đi du lịch, bởi vì cơ hàn mà ngã trước cửa nhà của Trần Lạc, bởi vì một bữa cơm chi ân mà dạy cho hắn một chút y thuật cũng là chuyện hợp tình hợp lý. Kristen nhìn hắn, hỏi: "Vị thầy thuốc kia tên là gì?" Trần Lạc không cần nghĩ ngợi, đáp: "Hoa Đà."
"Hoa Đà. . ." Kristen nói: "Thật sự là một cái tên kỳ cục." Có điều, so sánh với tiêu diệt dịch bệnh, chuyện này có vẻ cũng không quan trọng như vậy. Kristen nhìn Trần Lạc, nói: "Nếu như dịch bệnh có thể lắng xuống, ta nhất định sẽ làm cho cha khen ngợi ngươi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play