Nhưng nỗi ưu phiền trong mắt Giang Diệp vẫn không tan, lo lắng nhìn Tiêu Hòa.
"Anh không sợ ở nhà, ngày thường anh cũng chẳng ra ngoài bao nhiêu, anh sợ sáng mai thức dậy, em đã đi mất."
Nói xong còn thở dài.
Đợi một lúc, thấy Tiêu Hòa không phản ứng, anh lại thở dài khoa trương hơn.
Tiêu Hòa nhìn anh, suy nghĩ lượn 980 vòng mới hiểu được ý của Giang Diệp.
"Hôn một cái?"
Vừa rồi còn ủ rũ buồn bã, thế mà ngay lập tức mắt của đỉnh lưu nhạc đàn đã sáng lên, lời của Tiêu Hòa rất đúng ý anh, Giang Diệp tâm trạng vui sướng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT