Số tiền đó đã bị Từ Nhất Chu lấy hết để đầu tư cho Đao Khách rồi, bây giờ cậu ta là một kẻ trắng tay, ăn cơm cũng phải đến căng tin công ty ăn chực.
Cậu ta có tiền quái gì để mua đồ cổ và ngọc chứ.
Một người đại diện trong số đó lo lắng nói: "Sợ nhất là lát nữa bắt đầu đấu giá, đồ chúng ta chuẩn bị không đủ tốt, cuối cùng bán không được, hoặc chỉ bán được vài nghìn tệ thì mất mặt lắm."
"Đúng vậy, năm ngoái có một người, cuối cùng đồ vật không bán được, đứng trên sân khấu mười phút đồng hồ. Nếu là nghệ sĩ nhà tôi, tôi là người đại diện chỉ hận không thể tìm một cái lỗ để chui xuống."
Họ lo lắng nghĩ.
Tiêu Hòa: "...."
Tại sao lại cảm thấy bị ám chỉ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT