Tiêu Hòa nói thẳng: "Lúc đầu tôi đã thông qua công ty, đề nghị với cô, hy vọng Nghiêm Tu Quần có thể dẫn dắt Hoắc An một chút, nhưng cô đã từ chối. Tôi đã từng trải qua mưa gió, tại sao không thể xé ô của cô, để cô cũng nếm mùi bị ướt?"
Phan Hồng tức đến mức toàn thân run rẩy.
Lúc đầu cô ta đúng là đã từ chối đề nghị của Tiêu Hòa, trong lòng còn thấy buồn cười, cô ta cho rằng người của Tiêu Hòa chắc chắn không thể nổi tiếng, không cần phải nịnh nọt, ai ngờ được, ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, Tiêu Hòa lại có thể lật mình trong thời gian ngắn như vậy.
"Cô đừng đắc ý!"
Ánh mắt Tiêu Hòa vẫn bình tĩnh như thường.
"Tôi không đắc ý, chỉ là bây giờ cô đã bị tôi bỏ lại phía sau, trong lòng sinh ra oán hận, nên bất kể tôi nói gì, trong mắt cô cũng đều là khoe khoang đắc ý."
Cô nói thẳng ra, sắc mặt Phan Hồng càng trở nên méo mó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play