"Thích là một chuyện, nhưng từ bỏ lại là một chuyện khác."
Phong Quang sớm đã ngừng khóc, ngoại trừ hốc mắt còn có chút hồng, trên mặt còn có nước mắt chưa khô thì cảm xúc của cô cũng đã hồi phục lại, "Cho dù không có Hoa Nhan, nói không chừng về sau hắn cũng sẽ vì một nữ nhân khác mà thay lòng đổi dạ. Hơn nữa, Đại sư huynh trước nay đều chưa từng nói thích ta, cho dù... cho dù huynh ấy đối xử với ta rất tốt, còn tốt hơn ca ca ruột. Quả thực ta có cảm thấy huynh ấy cũng thích ta, nhưng trước nay huynh ấy chưa từng tỏ rõ là huynh ấy thích ta bao giờ cả, cho nên, ta chẳng qua chỉ là đang tự mình ảo tưởng mà thôi..."
Thích Trường An im lặng một lát, "Hạ tiểu thư đã nghĩ thông suốt rồi sao?"
"Ta cũng không biết có phải đã nghĩ thông suốt hay không... chỉ là ta cảm thấy không thú vị."
Phong Quang ném lá rụng trong tay xuống, chiếc lá rụng này vốn là lá xanh trên cành cây, mà hiện tại đã thành lá khô vàng, "Có lẽ ta hẳn nên cảm thấy may mắn vì có Hoa Nhan xuất hiện, nếu không, giả dụ ta cứ như vậy mà thành thân với Đại sư huynh... lại đến lúc đó ta mới biết kỳ thật huynh ấy vẫn luôn coi ta như muội muội, trong khi tình cảm thực sự của huynh ấy lại dành cho người khác, lúc ấy... ta sẽ càng thêm thống khổ."
"Vì thế, Hạ tiểu thư cũng không oán Hoa Nhan cô nương?"
"Ta chán ghét Hoa Nhan, cũng vĩnh viễn chán ghét nàng ta, nhưng nói đến hai chữ oán hận... thì lại chưa đến mức."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play