Văn Các đã khoanh tay, không vui nói với Văn Đình:
"Này, Tam sư đệ, ngươi đừng có chia rẽ quan hệ của tiểu sư muội với ta. Đâu phải ngày nào ta cũng đánh đánh giết giết, chẳng phải hàng ngày ta đều gõ sắt trong lò rèn, lại giúp sư phụ chiêu đãi khách hay sao?"
"Khó trách lúc nào cũng đầy mùi mồ hôi."
Văn Đình nâng tay áo che mũi mình, lại lôi kéo Phong Quang lui ra sau vài bước, thoạt nhìn cực kỳ ghét bỏ Văn Các.
Văn Các không khỏi nâng cánh tay lên ngửi ngửi mùi trên người mình, sau khi thấy chẳng có chút mùi mồ hôi nào cả, hắn liền đen mặt nói với Văn Đình:
"Ẻo lả, ngươi lại muốn đánh nhau sao?"
"Hơi một chút liền đánh nhau... Đây cũng đâu phải cách giải quyết vấn đề của người có văn hoá. Nhị sư huynh, từ rất lâu trước đây ta đã nói huynh hãy sửa chữa hình tượng kẻ lỗ mãng của mình đi rồi mà. Huynh có thể học theo Đại sư huynh mà gia tăng học vấn và chăm sóc hoa, cũng có thể học thêu hoa như tiểu sư muội, tóm lại vẫn tốt hơn cái kiểu của huynh, cả ngày vác kiếm tìm người đánh nhau như kẻ tầm thường đầu óc giản đơn, tứ chỉ phát triển."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play