Đối mặt với người trẻ tuổi mất trí nhớ này, lão thôn trưởng nói cho hắn rằng tên hắn là Nam Kha. Thôn trưởng tốt bụng đỡ Nam Kha xuống giường, nhưng ngay lúc đó, Nam Kha lần đầu tỉnh lại còn chưa biết khống chế sức mạnh của mình, khiến chúng vô tình thoát ra mà làm bị thương lão thôn trưởng.
Các thôn dân nghe được âm thanh từ trong phòng truyền đến liền đồng loạt tiến vào. Sau khi thấy lão thôn trưởng nằm trên mặt đất, bọn họ lại vội đến đỡ ông lên. Đặc biệt là Văn Tu, hắn lo lắng nhất, "Thôn trường... ông không thể có mệnh hệ gì được nha. Nếu ông xảy ra chuyện gì, vậy ai có thể làm thôn trưởng An Vân Thôn chúng ta được chứ?"
Bởi một câu này của Văn Tu mà thành công khiến các thôn dân khác rầu thúi ruột. Thôn này ngoại trừ lão thôn trưởng thì không một ai biết nấu cơm. Nói cách khác, nếu không có lão thôn trưởng thì bọn họ liền không thể tự gánh vác cuộc sống. Lão thôn trưởng run run rẩy rẩy vươn ngón tay ra chỉ Nam Kha đứng bên kia, "Hắn."
Sau khi nói một chữ này, lão thôn trưởng liền hoàn toàn ngất di.
"Ý thôn trưởng là... để vị công tử này trở thành thôn trưởng của chúng ta"
Văn Tu bừng tỉnh đại ngộ, lại đỡ lão thôn trưởng mà bi ai khóc, "Thôn trưởng ông cứ yên tâm mà đi, có ta đây rồi, ta sẽ bảo vệ An Vân Thôn thật tốt."
Cuối cùng vẫn may là Kiêu Lạc tới đúng lúc, nếu không Văn Tu liền thật sự dẫn theo một đám thôn dân ngu xuẩn đưa người cha vẫn còn thở của hắn đi chôn luôn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play