"Nhưng ta chỉ thiếu một trâu ngựa thôi."
Bạch y công tử nói với giọng cố chấp bất ngờ, nhưng khi gắn với vẻ mặt thản nhiên ưu nhã này của hắn thì lại không gây chút cảm giác khó chịu nào cả.
Phong Quang đau cả đầu, cô xoa trán mình, buồn rầu nghĩ, người nam nhân này có vẻ còn nghiêm túc hơn cô tưởng tượng, bất luận cô nói thế nào, hắn dường như vẫn nhận định cô phải làm trâu làm ngựa cho hắn. Rất nhanh, cô lại nghĩ, hay cô chạy trước rồi tính sau? Chỉ cần là người bình thường đều sẽ không muốn đi làm trâu ngựa gì đó cho người khác, cô nên chạy trước thôi, về sau tặng quà cảm ơn là được.
"Ngươi muốn chạy trốn sao?"
Nghe thấy giọng nam nhân, cô hoảng sợ, ngẩng đầu liền thấy hắn đang rũ mắt nhìn mình. Không biết tại sao, khi nhìn vào cặp mắt đen nhánh như màn đêm kia của hắn, cô lại cảm thấy áp lực và khẩn trương mãnh liệt khiến cô không biết phải làm sao, giống như thuyền đi biển bị lạc trong bóng đêm sắp phải đối mặt với bão tổ ngập trời.
"Ta đâu muốn chạy trốn..."
Có một thứ gọi là "ý chỉ ham sống" chợt ùa ra, khiến cô nói lời hoàn toàn trái ngược với suy nghĩ. Phong Quang lại không nhịn được mà lặng lẽ lui một bước ra phía sau, "Ta chỉ... đang suy nghĩ về cuộc đời thôi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT