"Nếu ngươi đồng ý..."
Phong Quang vươn một ngón tay, "cứ cách một ngày, ta lại làm một bữa cơm cho ngươi, còn làm món khoai tây sợi trộn giấm mà ngươi thích nhất, được không?"
Eve quả thật là người nghiêm túc trong công việc, cho nên cô ấy rối rắm suốt một giây, cuối cùng mới phải gật đầu đồng ý.
Trong lòng Phong Quang thở phào nhẹ nhõm, thầm nghĩ vẫn may là Eve bề ngoài lạnh lùng bên trong tham ăn. Để có thể đạt được chút tự do, vị công chúa như cô cũng thật khổ sở. Khác với hồi năm sáu tuổi, Phong Quang năm nay mười lăm tuổi luôn bị cha mẹ kéo đến chào hỏi xã giao với các quý tộc sau khi buổi cầu nguyện kết thúc. Cô biết, cha mẹ cô đang muốn bồi dưỡng cô, rốt cuộc thì quốc vương và hoàng hậu cũng chỉ có một người con duy nhất, nên rất có thể cô sẽ kế thừa vương vị.
Nói thực, Phong Quang hoàn toàn không muốn làm quốc vương. Ở trong mắt cô, quốc vương luôn phải xử lý một đống chuyện, ra cửa cũng lo sẽ bị ám sát, còn phải luôn luôn đề phòng người khác mưu phản. Đây là công việc khổ sai, cô thật không hiểu vì sao có người lại tranh cái việc này đến mức ngươi chết ta sống.
Cô không cách nào hiểu được, là bởi cô không có hai chữ "dã tâm".
Phong Quang thật sự không chịu nổi đám thanh niên quý tộc cố làm dáng trước mặt mình, những lời khen kia cô cũng đã nghe chán. Bất đắc dĩ nhìn về phía cha mẹ mình, ánh mắt của cô hiện vẻ lên án.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT