Hermann duỗi tay, những mảnh giấy nhỏ kia toàn bộ bay vào lòng bàn tay hắn, rất nhanh liền khôi phục thành dáng vẻ hoàn chỉnh "Công chúa điện hạ, hy vọng lần sau khi cô cảm thấy sợ hãi, cô có thể ôm lấy đầu mình."
Phong Quang: "..."
"Công chúa điện hạ không định cầm về sao?"
Phong Quang thong thả vươn tay, tiếp nhận thứ Hermann đưa tới. Vẻ tươi cười của cô quả thực còn khó coi hơn khóc,
"Cảm ơn Giám mục đại nhân."
"Đây là vinh hạnh của ta."
Hermann hết sức lịch thiệp mà hơi cúi đầu, tay phải đặt lên ngực trái, chỉ có giọng điệu bình thản bất biến kia của hắn là có vẻ không quá cung kính mà thôi, "Nguyện thần linh có thể tha thứ cho lỗi lầm vô ý của công chúa điện hạ." Phong Quang nâng váy uốn gối đáp lễ, cho dù thân thể nhỏ bé này của cô làm ra động tác thục nữ như vậy có chút buồn cười, "Giám mục đại nhân, tạm biệt." Tiếng nói vừa dứt, cô liền trực tiếp xoay người bỏ đi. Chờ đến khi nghiêm chỉnh đi xa được một đoạn, cô liền chạy hộc tốc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play