Khi bạn thức dậy sau một giấc ngủ, lại phát hiện thế giới này ngừng chuyển động, bạn sẽ có cảm nhận gì?
Nếu trước kia Phong Quang được hỏi vấn đề này, cô chỉ có thể trả lời hai chữ "Không biết" mà thôi. Nhưng hiện tại, cho dù cô có muốn trả lời, cũng không còn sức lực để mà nói.
Sau hoang mang là khủng hoảng, khi khủng hoảng đạt tới cực điểm, cô lại đột nhiên bình tĩnh, có lẽ là vì cảm xúc của cô đã tới mức chết lặng, vì thế nên cô cũng cảm thấy tất cả mọi chuyện đều không sao cả. Nhưng chờ đến lúc sự chết lặng trôi qua đi, ý thức nên có chậm rãi trở về, cô tại bắt đầu sợ hãi mãnh liệt. Tiếng gió sớm đã ngừng, lá rụng dừng lại giữa không trung, chim chóc muốn cất tiếng hót trên nhánh cây cũng chỉ giữ nguyên dáng vẻ giương cánh.
Phong Quang đi lướt qua từng người đang yên lặng bất động. Trong thế giới màu xám trắng này chỉ có một người mặc áo đỏ như cô là kẻ lạc loài, một kẻ lạc loài bị thế giới vứt bỏ.
"Vô Nhai..."
Phong Quang sỉ ngốc gọi cái tên này. Cô thấy được Vân Tích đạo trưởng đứng ở quảng trường Thái Cực, cũng thấy nam chính Thiên Tức sắp sửa xuống núi gặp lại Phi Tử Diên. Không có ai đáp lại cô cả.
Phong Quang đi tới cổng sơn môn, trong tầm mắt cũng chỉ có những ngọn núi xám xịt. Cái gọi là sương tiên đều trở thành từng đám khí có màu đen trắng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play