"Ôi. "
Ngư Côn tiến về phía trước một bước, dường như còn muốn đuổi theo.
Phi Tử Diên cản hắn lại, "Vị cô nương kia đã tức giận, ngươi cũng đừng đuổi theo khiến người ta không vui."
Ngư Côn phe phẩy cây quạt, "Chính là vì mỹ nhân tức giận, cho nên mới càng cần ta an ủi đó."
Phi Tử Diên lựa chọn ngậm miệng cho yên thân. Theo lý mà nói, Ngư Côn cũng đường đường là một công tử nhà giàu, phong độ nhẹ nhàng lại có cực nhiều vốn liếng có thể khiến các cô nương có thiện cảm, nhưng chính dáng vẻ toàn thân không đứng đắn này của hắn lại khiến người ta nghĩ tới hai chữ vô lại.
Còn là một tên vô lại mặt dày.
Phong Quang chạy thẳng tới bờ sông, cô ngồi xổm xuống bên bờ, nhìn ảnh ngược của mình chiếu ra trên mặt nước, quả nhiên, sừng rồng trên đầu cô lại mơ hồ hiện ra. Thế này không thể được, trước khi rời khỏi Đông Hải, cha cô đã dặn dò cô mấy câu, nhất định không thể để người ta phát hiện ra thân phận của cô được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT