Trong lúc vô ý liếc mắt thấy Thanh Ngọc cũng đi đến bên người Tiết Nhiễm, sắc mặt hắn kỳ lạ có chút hồng, “Sư phụ, con cũng thấy cái này không nên lấy ra thì tốt hơn.”
Đệ tử Đường môn kia đã sớm không còn kiên nhẫn, “Rốt cục là tín vật gì, không đúng sự thật thì đừng đứng ở đây gây trở ngại ta canh gác.”
A, còn đứng gác, ý thức trách nhiệm của tiểu tử này cũng rất mạnh đó.
Phong Quang đột nhiên chỉ vào phía say tên đệ tử Đường môn, kêu lên: “Người nào!?”
“Ai?” Tên đệ tử Đường môn xoay người, không thấy bất kỳ ai, hắn lại quay đầu, chỉ nhìn thấy mắt cười long lanh của thiếu nữ trước mặt.
Phong Quang đắc ký dào dạt nói: “Chỉ bằng độ tỉnh táo này của người, lúc ngươi vừa quay đầu ta đã có thể trực tiếp gõ ngươi hôn mê, lòng trách nhiệm cao thì có ích lợi gì, đầu óc không đủ thông minh vẫn sẽ bị người ta lừa.
“Nếu người trong Đường môn đều lỗ mãng như vậy, thế thì chuyện Đường công tử bị người ta hạ độc cũng không có gì lạ.” Thanh Ngọc khó có khi phụ họa lời của nàng.
“Các ngươi!” Đệ tử Đường môn này đáng thương tái xanh cả mặt, bên kia mặt nạ của hắn có trắng bệch hai không thì không biết, “Các người là cố ý đến đây để quấy rối phải không?”
“Chuyện gì vậy?” Bỗng nhiên có một âm thanh thăm dò.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT