Nụ hôn của Nhan Phi không ôn nhu giống như con người cô ấy, mà tràn ngập bá đạo và sự áp bức không cho phép cự tuyệt. Rất khó tưởng tượng một người như cô ấy cũng sẽ có một mặt khác biệt như vậy, nhưng hiện giờ, cô ấy lại đang hôn Phong Quang với vẻ khác lạ như thế.
Phong Quang bị động tiếp nhận nụ hôn cực kỳ nhiệt liệt này, cô thậm chí còn không có sức lực mà đáp lại. Đợi đến khi lấy lại tinh thần, cô đã hoàn toàn bị Nhan Phi công thành đoạt đất. Nhan Phi ôm lấy thân thể dần dần mềm nhũn của Phong Quang, dường như qua một lúc lâu sau, chờ đến khi Nhan Phi đại phát từ bi buông cô ra, cô đã như không thể nào thở nổi.
Nhan Phi khẽ cười một tiếng, dùng ngón tay nâng cằm Phong Quang lên, dán môi vào môi cô, hỏi:
"Có chán ghét không? Khi tôi làm với em chuyện thân mật như vậy..."
"Không."
Phong Quang khế lắc đầu, sắc mặt ửng đỏ, cô nhìn Nhan Phi, càng nhìn càng thấy Nhan Phi thật sự đẹp đến mức đi sâu vào lòng người. Cô vui sướng chớp mắt, nhón mũi chân chủ động hôn lên môi Nhan Phi, tiếp theo cô lại ngượng ngùng che miệng, chỉ chừa lại đôi mắt xinh đẹp nhìn chằm chằm đối phương.
Khóe môi Nhan Phi khẽ cong thành một nụ cười tươi đẹp, cô ấy thấp giọng hỏi:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT