Nam Quốc thành thạo lấy roi ra trói eo Vô Danh lại, nàng nói với Tạ Trạm một câu đa tạ, ngay sau đó xách Vô Danh rồi phi thân lên, chớp mắt đã không thấy bóng người.
Phong Quang hâm mộ nói:
"Biết khinh công thích thật..."
Tạ Trạm cười nói:
"Phong Quang cần gì phải hâm mộ người khác, nàng muốn bay lên, ta cũng có thể đưa nàng bay."
Phong Quang còn chưa quên nơi này vẫn có một đống người của Tạ gia đang đứng, nên cô vẫn không nói nổi mấy câu kiểu như tam thúc thúc, hay chàng dẫn ta bay một vòng đi. Nghĩ đến Tạ gia, cô liền nghĩ tới Tạ Kết, vội vàng nhìn lại, hai mắt Tạ Kết đã sớm đỏ lên, thoạt nhìn như sắp khóc.
Thôi xong, mới vừa rồi cô chỉ nhớ không để Tạ Trạm bị nữ nhân khác cướp đi, quên mất vị đường huynh này của cô đã nhớ thương lâu năm với vị hiệp nữ Nam Quốc này, hiện giờ người trong lòng dẫn theo nam nhân khác bay đi, trong lòng hắn ta dĩ nhiên là cực kỳ không dễ chịu, nếu không phải còn có những người khác ở đây, chỉ sợ vị thiếu niên này sẽ thật sự bật khóc. Một mối tình chưa kịp nở đã tàn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play