Một lúc lâu sau, Tạ Trạm cười khẽ ra tiếng. Ngón tay hắn chọc chọc khuôn mặt cô, "Sao Phong Quang lại nhìn chằm chằm ta thế?"
"Ta thích đó, vậy thì làm sao?"
Cô căng mặt, chỉ sợ hơi thả lỏng một chút thì vẻ e lệ cô cố áp xuống sẽ lộ ra.
"Nếu Phong Quang thích, đương nhiên ta cũng rất vui vẻ để Phong Quang nhìn. Chẳng qua, Phong Quang có thể uống canh giải rượu trước rồi lại tiếp tục nhìn ta cũng được."
Tạ Trạm bưng chén canh lên, đưa tới trước mặt cô.
Phong Quang nghĩ đến việc mình đau đầu, không hề xấu tính cự tuyệt mà nhận lấy bát, nín thở uống một hơi hết toàn bộ nước canh. Sau khi uống xong, hương vị không dễ chịu còn dư trong miệng khiến cô nhíu chặt mày.
Thình lình, một viên mứt hoa quả được đưa vào miệng cô, cô chép miệng, chờ đến khi hương vị chén thuốc kia không còn nữa, cô mới liếc mắt nhìn hắn, bĩu môi, cũng không hề cảm kích mà nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play