Nhưng Phong Quang không đá được đến Thẩm Ước.
Thần Tích khóc đến mặt mũi lem nhem, mở miệng nói:
"Các ngươi mau thả mẹ ta ra!"
"Ai là mẹ ngươi chứ!" Phong Quang phát điên, "Ta không có con trai lớn như vậy!"
Cô chẳng qua chỉ thành thân mà thôi, kết quả liền bị bắt, bị bắt thì cũng thôi, vậy mà còn biết được tân lang không phải là người mà là thần linh gì đó. Được rồi, hắn là thần thì là thần đi, nhưng hắn tại có nhiều con trai như vậy! Phong Quang chỉ muốn gả chồng, cô còn chưa nghĩ tới việc làm mẹ của ba đứa con! Đối mặt với Thần Long phản chiến trong nháy mắt, Thẩm Ước và Mộ Quy đều chẳng bận tâm, rốt cuộc có hay không có Thần Long cũng vậy, bởi Thần Long vốn chẳng giúp được gì.
Mộ Quy nắm chặt cánh tay Phong Quang, hắn thản nhiên cười, "Tuy ta quả thực rất thích Phong Quang, nhưng xét đến sự tồn tại của phụ thân sẽ tạo thành uy hiếp cho chúng ta, ta nghĩ chỉ có thể để Phong Quang chịu thiệt thòi chút vậy."
"Các ngươi nghĩ gì, ta vừa nhìn đã hiểu."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play