"Phong Quang hiểu lầm rồi."
Nhật Quỹ cười vô tội nói:
"Nhị Nha chỉ là do ta góp nhặt linh khí thiên địa, lại dùng chút máu trong tim để sáng tạo ra thôi. Thiên địa mênh mông, tốc độ thay thế của thần linh đối với loài người có thể coi là chậm, nhưng đối với chúng ta lại rất nhanh chóng. Ta vốn chỉ định nuôi một con thú cưng để đỡ nhàm chán, cũng không biết tại sao hắn lại học được mà gọi ta là phụ thân, dù sao cũng là để giết thời gian, hắn thích gọi như thế thì cứ để hắn gọi"
Phong Quang nghe xong liền ngạc nhiên hồi lâu. Cô lại nhìn về phía Thần Long đang bất động giữa không trung đến cái đuôi cũng không nhúc nhích, ánh mắt cô bỗng đầy vẻ thương cảm.
Thần Long trừng lại, "Ta là thần linh cao cao tại thượng! Không cần loài người nhỏ bé như ngươi thấy đáng thương!"
Phong Quang thu ánh mắt lại, chẳng thèm nhìn hắn nữa. Nhưng rất nhanh, cô lại nhớ ra một vấn đề.
Phong Quang híp mắt nhìn chằm chằm Nhật Quỹ, hỏi với vẻ nguy hiểm mười phần:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play