Lại nói tiếp, quốc vương nước Nam Thải là Mộ Quy, một hoàng để thân thể không tốt, mà quốc vương nước Đông Dương là Thẩm Ước, một hoàng đế thiếu niên, người trước thì gặp vấn đề sức khỏe không biết có thể sống đến khi nào, còn người sau lại vì còn trẻ tuổi mà chuyện gì cũng bị Tân Dã chuyên quyền khống chế.
Như vậy Phong Quang ngẫm lại, làm hoàng đế cũng thật không dễ dàng.
Phong Quang vừa mới bước qua một chỗ rẽ, hạt mưa to như hạt đậu lại lần nữa rơi xuống từ không trung. Cô đi trên hành lang để tránh mưa thì đột nhiên nhìn thấy một nam nhân áo trắng đang đứng dưới mưa ngoài trời. Cô hơi ngẩn người, vội đặt điểm tâm trên can lan gỗ, chạy ra ngoài bắt lấy tay nam nhân kia kéo vào hành lang.
"Bệ hạ, thân thể ngài không tốt, không nên gặp mưa!"
Trở về hành lang, quần áo trên người cô đã ướt không ít. Cô lau nước mưa dính trên mặt mình, lại ngẩng đầu nhìn Mộ Quy cả người đã ướt đẫm, không khỏi ngây dại. Khuôn mặt vốn luôn tái nhợt của Mộ Quy giờ lại đang đỏ rực khác thường, hô hấp của hắn cực kỳ dồn dập, quần áo bị mưa xối ướt dán lên người hắn, khiến thân thể hắn có vẻ càng thêm gầy yếu. Đôi mắt đen nhánh của hắn nhìn chăm chú vào Phong Quang, mắt hơi híp lại lộ vẻ đầy nguy hiểm.
"Bệ hạ... Ngài làm sao vậy?"
Chỉ thoáng nhìn lướt qua, cô dường như đã thấy được hoa văn màu đen trên cổ tay hắn, nhưng khi cố nhìn rõ lại, thì thứ cô vừa nhìn thấy đã không còn, tựa như vừa rồi chỉ là ảo giác mà thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play