Mộ Quy ra khỏi cung vốn là để điều tra tình hình thiệt hại do lũ lụt. Gần đây lũ lụt ngày càng nghiêm trọng, có không ít quan viên vì muốn làm đẹp thành tích mà cố ý giấu giếm tình hình thiên tai.
Vốn dĩ dân chúng đã khó có thể chịu được thiên tai, phía trên lại có đám quan viên thích tránh nặng tìm nhẹ thế này nên mới khiến họ càng thêm lầm than khổ sở.
Thôn Thu Thủy là nơi đầu tiên mà Mộ Quy đến, thôn này xem như đã bị lũ hủy diệt hoàn toàn, chỉ có Phong Quang và Nhật Quỹ là còn "sống sót", vậy mà lúc trước, quan địa phương ở đây lại báo lên rằng nơi này vẫn rất ổn, không hề xảy ra thiệt hại nặng nề, mọi vật tư do triều đình phát xuống đều bị quan phủ nuốt trọn.
Khi Mộ Quy đến nha môn liền cách chức một đám người, kẻ tham ô lập tức bị nhốt vào đại lao đợi ngày xét xử. Tác phong hành động này thật sự như sấm rền gió cuốn, nếu không phải nhìn thấy hắn uống thuốc thì thiếu chút nữa Phong Quang cũng quên mất hắn là người ốm yếu bệnh tật.
Phong Quang cầm chén thuốc đã uống xong trở lại phòng bếp, thuận tiện vòng qua nhìn Nhật Quỹ đang canh cổng, chẳng qua vừa đến nơi đã thấy Nhật Quỹ đang ngồi xổm trên mặt đất, cầm một nhánh cây viết vẽ gì đó lên khoảng đất trước mặt, bên cạnh hắn là ba đứa trẻ áo quần rách nát.
"Chữ này đọc là trung."
Nhật Quỹ ngẩng đầu nói với bọn nhỏ:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT