Không khí... vẫn an tĩnh như vậy.
Phong Quang bỗng nhiên ý thức được, hình như tặng hoa cho nam nhân có vẻ hơi không đúng lắm. Cô xấu hổ muốn thu tay về thì thiếu niên có khí chất cao quý kia lại dùng cái tay không bị cô nắm lấy tiếp nhận đóa hoa, hắn mỉm cười, nhẹ giọng nói ra hai chữ, "Đa tạ."
Cô dường như thấy được xuân về hoa nở. Dáng vẻ thiếu niên chẳng qua mới chỉ 15,16 tuổi, mặt mày còn hơi hiện nét trẻ con, nhưng tuyệt đối không hề ấu trĩ, tuổi của hắn như vậy, dĩ nhiên dáng vẻ cũng đã phát triển rồi, khuôn mặt ôn hòa, đôi mắt trong suốt mang theo ý cười thân thiện, ngay cả môi hắn cũng cong lên một độ cong hoàn mỹ tương đương, dường như lúc nào cũng có thể tươi cười được. Loại mỉm cười này tựa như ánh mặt trời đột nhiên thoát khỏi tầng mây âm u mà chiếu sáng rực rỡ, hết sức ôn hòa mà tại tự nhiên.
Không phải Phong Quang chưa từng gặp thiếu niên 15,16 tuổi, chỉ là chưa từng gặp được thiếu niên phong độ bậc này. Kiểu khí chất xen lẫn giữa tuổi trẻ và sự chín chắn này, thực sự là đặc biệt quyến rũ.
Cô còn chưa kịp hỏi xem tình hình hiện tại là thế nào, thiếu niên đã hỏi:
"Ngươi là Thần Nữ do thần quan triệu hoán đến đây sao?"
"Cái này... Tôi cũng không biết."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT