Một lúc lâu sau, hắn cầm gương trở về. Phong Quang nhìn bản thân mình trong gương, đó là một gương mặt giống cô, nhưng lại trẻ hơn rất nhiều. Bàn tay cầm gương của cô run nhè nhẹ, cuối cùng lại trở về bình tĩnh.
Giọng nói lạnh băng của cô vang lên trong phòng,"Tôi không thích Khai Tâm, về sau đừng để con bé xuất hiện trước mặt tôi nữa."
Cuộc sống của Phong Quang dường như đã trở lại như trước kia, điểm khác biệt chính là, Guardian không tiếp tục tiêm thuốc vào người cô nữa, cũng sẽ không hạn chế tự do thân thể của cô. Chỉ là Phong Quang đi đến nơi nào, hắn sẽ liền đi theo tới đó.
Từ đầu đến cuối cô đều chưa hề rời khỏi Vùng Đất Phúc Âm, nhưng khi lần nữa nhìn thấy căn cứ trống trải này, cô vẫn có cảm giác tựa như cách xa một thế hệ. Hoa trước nhà gỗ nhỏ đã nở rồi, còn có thêm càng nhiều cỏ dại, phòng của cô không khác gì lúc trước, Guardian dường như càng thêm ôn nhu, lúc trước đã dễ tính, tới bây giờ lại càng không biết giận.
Phong Quang đưa ra rất nhiều yêu cầu với hắn, vô cớ gây rối lại càng nhiều, nhưng bất kể yêu cầu của cô cố ý tra tấn người ta cỡ nào, hắn đều vui vẻ chấp nhận, ví dụ như cô nói muốn xem màu đỏ, là loại màu đỏ có thể chảy thành dòng.
Guardian sẽ mỉm cười dùng dao nhỏ cắt lên người mình biết bao miệng vết thương lớn bé, nhưng màu đỏ chảy trên người hắn, cô lại chẳng thấy vừa lòng chút nào.
Phong Quang cũng nói muốn ra bên ngoài nhìn xem, cô hay cố ý đi vào đàn xác sống, lại nhìn hắn bảo vệ cô trong lòng, thân thể hắn bị cắn đến tàn tạ, sau đó, hắn sẽ đổi sang một thân thể khác xuất hiện trước mặt cô, khuôn mặt vẫn luôn nở nụ cười không đổi, lại làm bữa sáng ngon miệng cho cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play