Ninh Dịch không nhanh không chậm bước về phía Phong Quang, thuận tiện còn nhặt chiếc giày cô ném xuống đất, chờ đến lúc hắn tới trước mặt cô, đám vệ sĩ của Lãnh Dạ đã bày xong vẻ người sống chớ tới gần.
Ninh Dịch chỉ khẽ cười, hắn bắt lấy tay một vệ sĩ, nhẹ nhàng bẻ ngoặt ra sau, mọi người chỉ nghe được tiếng xương "răng rắc", vệ sĩ kia liền ngã về phía sau. Ninh Dịch mỉm cười với Phong Quang đang trợn mắt há hốc miệng, lại tùy ý giơ tay, nhẹ nhàng tiếp được nắm đấm của một vệ sĩ khác đánh tới, nhẹ nhàng gập lại, mặt vệ sĩ kia lập tức hiện vẻ thống khổ, khi Ninh Dịch buông tay, hắn ta cũng té ngã trên đất, ôm lấy cánh tay mình, đau đón không thôi.
Ninh Dịch hành động như nước chảy mây trôi, vốn chỉ là động tác cực kỳ đơn giản, hắn lại có thể nắm chắc nhược điểm trên thân thể người. Động tác của hắn cũng như con người hắn vậy, thoạt nhìn ôn hòa trầm tĩnh, nhưng ai biết ẩn sau những điều này lại là sự nguy hiểm biết bao.
Khi mọi người còn đang sửng sốt, Ninh Dịch ngồi xuống, nắm lấy mắt cá chân Phong Quang, xỏ giày vào chân cô,"Thân thể em yếu đuối, không đi giày mà đứng trên đất sẽ rất dễ bị cảm lạnh."
"Tôi cảm lạnh cũng đâu cần anh quan tâm."
Phong Quang bướng bỉnh đáp lại một câu, nhưng hoa anh đào bay xung quanh đã bán đứng tâm trạng của cô lúc này. Không thể phủ nhận, khi một người đàn ông nguyện ý ngồi xuống xỏ giày cho bạn trước mặt bao người, chỉ cần là nữ thì đều sẽ không nhịn được mà tim đập thình thịch.
Ninh Dịch xỏ giày xong cho cô rồi đứng lên xoa đầu cô, mỉm cười nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT