Nụ hôn này thật sự quá đột ngột, thế nên Phong Quang sau một lúc lâu vẫn chưa kịp hồi phục tinh thần, cho đến khi hắn không cam lòng với nụ hôn lướt qua mà bắt đầu dùng đầu lưỡi cạy mở khớp hàm cô, lưỡi dài tiến thẳng, hết sức ôn nhu cướp đoạt toàn bộ hơi thở ngọt lành trong miệng cô.
Sắc mặt Phong Quang ửng đỏ, nụ hôn dịu dàng như vậy, cô không thể chống đỡ được, mà mỗi khi đầu lưỡi hắn xẹt qua một chỗ, thân thể cô đều sẽ run nhẹ một lần, dường như ngay cả không khí cũng trở nên ngọt ngào khó tả, mặt đỏ tim đập nhanh đã không đủ để mô tả tình trạng của cô lúc này.
Tựa như trôi qua một thế kỷ, hắn rốt cuộc cũng buông cô ra, lúc rời khỏi còn dùng đầu lưỡi liếm môi cô,"Hiện giờ... em có thể bình tĩnh lại chưa?"
Không, cảm xúc của cô càng thêm kích động!
Khi bàn tay của Phong Quang tát xuống, không biết tại sao độ mạnh lại giảm đi không ít. Trong chỗ tối, một đám quỷ trốn một bên xem diễn liền phát ra tiếng hút khí hoảng sợ.
Sắc mặt cô đỏ hồng, giọng nói cố hết sức giữ vẻ bình thường nhưng không hề có chút khí thế "Anh là đồ lưu manh!"
"Không sao cả."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT