Phong Quang như biến thành một con búp bê vậy. Guardian không chấp nhận bất cứ khả năng nào có thể khiến cô chết đi, nên để cô giữ trạng thái mất hết sức lực là biện pháp tốt nhất.
Khi cô thấy buồn, hắn sẽ bế cô ra ngoài dạo quanh một chút. Bên trong căn cứ có vẻ trống trải, ngày nào cũng chỉ có Guardian bế Phong Quang xuất hiện dưới ánh mặt trời mà thôi. Guardian không phải là người, vì thế, nếu nói đúng ra, ở Vùng Đất Phúc Âm đã từng náo nhiệt chỉ còn lại một người là Phong Quang mà thôi.
Đôi khi cũng sẽ có người sống sót đứng bên ngoài cầu xin người bên trong thu nhận họ, lúc đó, Guardian thường cười hỏi Phong Quang, "Có muốn để bọn họ vào không?"
"Không cần." Phong Quang lãnh đạm nói ra hai chữ này, quay đầu đi, không ăn đồ mà hắn đang xúc tới, "Tôi đã no rồi."
Hắn bỏ thìa xuống, lại xoa đầu cô, cười khẽ nói:
"Phong Quang đúng là lạnh nhạt thật, không quan tâm chút nào đến sự sống chết của mấy người đó."
Cô an tĩnh nhìn ra ngoài cửa sổ, không nói gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play