Lại mất thêm năm phút đồng hồ, rốt cuộc bọn họ cũng tới nhà gỗ. So với một năm trước, gian nhà gỗ này có vẻ đã thêm nhiều đồ đạc hơn, cũng ấm áp như một gia đình vậy.
Phong Quang bước vào căn phòng chỉ thuộc về một mình cô, rồi quay đầu lại mỉm cười với Hạ Phong Ảnh:
"Em rất thích nơi này, cũng luôn mong một ngày nào đó có thể cùng anh trai trở lại đây, sau đó chúng ta cùng nhau trò chuyện. Rốt cuộc thì... trước đây anh trai đã che giấu chuyện anh thích em quá kỹ, nên tới giờ em vẫn cảm thấy có chút không công bằng nha."
"Hiện tại anh đã trở về, bất kể Phong Quang muốn anh nói gì cũng được."
Cô tiến lên ôm lấy hắn, "Vậy được rồi, anh phải nói ra hết những chuyện trước kia anh gạt em. Em hỏi cái gì, anh phải đáp cái đó, không được tiếp tục lừa em."
"Được, anh đồng ý với em." Hắn thấp giọng cười khẽ. Mà trong trí nhớ của Phong Quang, thì chỉ khi lơ đãng hắn mới ngẫu nhiên biểu hiện dáng vẻ bao dung này ra ngoài.
Hắn bế cô ngồi ở mép giường, duỗi tay vuốt định đầu cô, "Phong Quang muốn hỏi gì?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT