Phong Quang suy nghĩ rất rõ ràng, một khi những bác sĩ đó được thả ra, bọn họ chắc chắn sẽ không bỏ qua cho Kỳ Vị. Quả thực cô chán ghét cảm giác bị cầm tù, nhưng sự chán ghét này lại chưa từng đến mức hận.
Cô không hận Kỳ Vị, bởi ngay cả chính Kỳ Vị cũng không hiểu hận là gì. So với việc nói hắn cố chấp, thì nói hắn giống như một đứa trẻ sẽ đúng hơn, chỉ cần hắn muốn gì, thì hắn nhất định sẽ nghĩ cách để có được, không bao giờ quan tâm đến đạo lý.
Cô cảm thấy thật đáng buồn, Kỳ Vị sẽ vĩnh viễn không có được tình cảm của người bình thường.
Phong Quang đi tìm Lưu Tuần, ít nhất thì theo cô thấy, người đàn ông này vẫn có thể tin được. Đương nhiên cô cũng sẽ đưa ra lời hứa, chỉ cần cô có thể trở về, thì sau này bất kể nhà họ Hạ có mối làm ăn quan trọng nào, cũng sẽ có thể ưu tiên hợp tác với hắn.
Lưu Tuần cũng không phải một kẻ ngốc chỉ biết yêu, trên thực tế hắn biết rõ, nhận được lời hứa hẹn này của Phong Quang sẽ tương đương với điều gì, mức độ yêu thương của nhà họ nhà họ Hạ đối với vị thiên kim đại tiểu thư này cũng không phải là bí mật, hắn cũng có lý do để tin tưởng, rằng Phong Quang có đủ năng lực để thuyết phục Hạ Triều, ít nhất nếu có thể có quan hệ hợp tác với nhà họ Hạ, thì địa vị của nhà họ Lưu bọn họ trên thương trường cũng sẽ có thể được nâng lên không ít.
Né tránh tai mắt những người khác, Lư Tuần cõng Kỳ Vị tới gian phòng thú bông kia. Hắn nhìn Kỳ Vị đang ngủ, lại nhìn về phía Phong Quang. "Như vậy là được sao?"
"Như vậy là được rồi." Cô rất bình tĩnh, khiến người ta không thể nhìn ra được cô đang nghĩ gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play