"Nhưng... bất kể tôi có bận tâm đến đâu, thì sau khi tôi chết đi, tôi cũng sẽ không nhìn thấy gì cả." Cho nên bất luận tình thế có trở nên như thế nào, cô cũng đều không nhìn thấy được, vậy thì cũng có liên quan gì đâu?
Kỳ Vị cười "Một khi đã như vậy, thì bây giờ Phong Quang cứ chết đi. Dù thế nào đi chăng nữa, thân thể của em cũng đều là của tôi, tuy rằng so với một thân thể ấm áp, thì xúc cảm khi ôm một thi thể lạnh lẽo sẽ không tốt bằng nhưng từ trước đến nay tôi chưa bao giờ muốn thả em đi."
"Kỳ Vị..."
"Không cần lo lắng, Phong Quang sẽ không cô đơn lắm đâu." Ánh mắt Kỳ Vị đầy vẻ dịu dàng lưu tuyến. Sự ôn nhu mà hắn biểu hiện ra vẻ bề ngoài có thể khiến cho bất cứ ai cảm thấy rung động, "Tôi sẽ ở bên em, cha mẹ Phong Quang cũng sẽ ở bên em, có lẽ... chờ đến một ngày nào đó tôi chán ghét em, lúc ấy tôi sẽ có suy nghĩ muốn buông Phong Quang ra cũng không chừng." Hắn nói:
"Chuyện tương lai đâu ai có thể nói chắc được chứ, có lẽ tôi sẽ gặp được người thú vị hơn thì sao."
"Có lẽ ngay lúc này anh có thể ra thế giới bên ngoài, ở đó sẽ có rất nhiều người anh chưa từng gặp, cũng có rất nhiều cô gái xinh đẹp hơn tôi, các cô ấy sẽ đồng ý trao trái tim cho anh."
Phong Quang bình tĩnh đưa ra ý kiến. Rồi sẽ có người nguyện ý tiếp nhận tất cả sự điên cuồng của hắn, nhưng cô cũng hiểu rất rõ, rằng cô không phải là người như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play