Trước nay Phong Quang chưa từng hiểu được Kỳ Vị, hiện giờ cô không hiểu, về sau cũng sẽ không thể hiểu được. Càng muốn tới gần suy nghĩ của hắn, Phong Quang lại phát hiện, cô sẽ càng thêm sợ hắn.
Cô mơ thấy một cơn ác mộng, trong mộng, cô muốn chạy trốn, nhưng lại mất đi hai chân, người đàn ông vỗ về khuôn mặt cô, dịu dàng nói: "Về sau em sẽ không thể chạy trốn nữa rồi."
Cô muốn dùng mảnh thủy tinh vỡ để tự sát, sau đó, cô liền mất đi đôi tay, hắn vẫn dịu dàng như cũ, thâm tình trong mắt hắn gần như khiến cô cảm thấy tuyệt vọng.
"Không ai có thể mang em đi, ngay cả chính em cũng không thể."
Bất cứ lời yêu thương ngọt ngào nào của hắn, cũng có thể khiến cô sợ hãi khó tả.
Sau đó, cô tỉnh lại.
Ngồi dậy từ trên giường, người đàn ông bên cạnh cô đã không thấy đâu nữa. Đầu óc Phong Quang căng ra, họ khan vài tiếng. Cô nghĩ hẳn là mình bị cảm, nên Kỳ Vị mới không tiếp tục đưa cô cùng đến văn phòng giống như mang theo búp bê.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play