Kỳ Vị dẫn Phong Quang ngồi lại trên sô pha, hắn đi vào phòng mình lấy hộp y tế, Phong Quang nhìn miệng vết thương nhỏ trên mu bàn tay mình, không khỏi nhớ tới cảnh tượng vừa phát sinh ngay trước mắt kia. Mắt cô rũ xuống, khóe mắt liền quét qua chiếc di động mà Kim Quả Quả để lại trên sô pha.
"Để tránh cho miệng vết thương bị nhiễm trùng, tôi nghĩ em vẫn nên băng bỏ một chút đi."
Nghe thấy tiếng Kỳ Vị đi ra từ trong phòng, không biết tại sao, phản ứng theo bản năng của cô chính là giấu chiếc điện thoại vào trong túi, sau đó, cô lại giống như chưa từng làm gì mà nhìn hắn đi đến bên cạnh mình.
Kỳ Vị ngồi xuống cạnh cô, thấy sắc mặt cô không tốt, hắn thở dài, đưa tay xoa lên gương mặt tái nhợt của cô, "Yên tâm, tôi sẽ xử lý tốt những việc này, em không cần lo lắng."
"Anh không biết đâu..." Bàn tay nắm chặt của cô còn đang run nhè nhẹ.
"Cô ấy rõ đây là một loại tâm lý áy náy rất điển hình, giống như khi có người bị xe đâm phải ngay trước mặt bạn, mà lúc này lại chỉ có hai người các bạn ở đó thôi, bạn cũng sẽ không nhịn được mà nghĩ, nếu có thể bắt kịp cô ấy... Có lẽ mình cũng có thể ngăn cản bi kịch này phát sinh."
"Đây không phải là lỗi của em." Kỳ Vị nắm lấy tay cô, nhẹ nhàng gỡ bàn tay cô đang nắm chặt đến mức móng tay như đâm vào da thịt. Hắn ôn hòa nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT