Phong Quang suy nghĩ một lát, "Ý anh là, anh ta sẽ bị nhốt lại như vậy cả đời sao?"
"Tôi chỉ có thể nói, với đại đa số bệnh nhân tâm thần, thì cả đời họ cũng đều không thể khỏi hẳn, huống chỉ là anh Nam Cung... Anh ta mắc chứng rối loạn nhân cách nghiêm trọng, lại có tính công kích lớn, nếu như không có bất ngờ gì, tôi nghĩ bệnh viện sẽ không phê chuẩn để anh ta xuất viện đâu."
"Vậy sao..." Phong Quang thầm nghĩ trong lòng, rốt cuộc thì người ta cũng sẽ ra ngoài được thôi, không chỉ riêng anh ta đi ra ngoài, mà còn dẫn theo Diêu Hiểu Hiểu cùng đi nữa đó, hai người đôi lứa bên nhau cực kỳ vui vẻ nha.
"Cô Hạ." Khóe môi Kỳ Vị cong lên đẹp đẽ, "Cô không tin vào biện pháp phòng hộ của bệnh viện chúng tôi sao?"
Cô rất muốn nói không phải, nhưng khi nhìn đến đôi mắt chứa ý cười nhàn nhạt kia của hắn, cô lại ngại nói dối, ánh mắt cô hơi lảng đi,
"Chẳng phải... Anh ta đã chạy trốn ba lần sao? Chỉ vì không có thuyền ra khỏi đảo, nên đến giờ anh ta mới tiếp tục bị các anh nhốt ở đây."
"Đúng là vậy." Kỳ Vị gật đầu, tiếp đó liền mỉm cười, "Chẳng qua trước đây anh ta có cơ hội chạy trốn, là vì tôi không có ở bệnh viện này. Hiện giờ đã khác, anh ta sẽ không thể tiếp tục chạy đi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play