Diêu Hiểu Hiểu đi ra từ phía sau ngăn tủ, chân thành nói lời cảm tạ "Cảm ơn cô đã giúp tôi."
"Chẳng qua là chuyện nhỏ không tốn sức thôi." Nói thế nào thì, Phong Quang thật ra vẫn rất thông cảm với những gì vị nữ chính này gặp phải, cô nói:
"Hay là trước hết cô cứ tránh trong phòng tôi đi. Đợi lát nữa cập bờ, tôi muốn đi lên đảo một chuyến, cô cứ tránh ở phòng tôi đừng ra ngoài, chờ đến khi thuyền quay về nơi xuất phát, cô sẽ có thể trở về."
"Được..." Khuôn mặt Diêu Hiểu Hiểu hiện vẻ cảm động "Cảm ơn cô... Thật sự rất cảm ơn cô đã giúp tôi như vậy."
Phong Quang xấu hổ cười cười, cô chỉ cảm thấy bản thân mình dường như không gánh nổi lời cảm ơn trịnh trọng đến vậy của Diêu Hiểu Hiểu. Rốt cuộc cũng chỉ vì cô cảm thấy có thể giúp được thôi, giả dụ nếu như có phiền toái, cô cũng sẽ không can dự vào.
Thuyền đã sắp cập bờ, Phong Quang liên tục dặn dò Diêu Hiểu Hiểu đừng nên chạy loạn, thấy Diêu Hiểu Hiểu đã gật đầu khẳng định, cô mới yên tâm xuống thuyền.
Rừng cây dày đặc bao phủ hòn đảo, trên đảo chỉ có duy nhất một ngọn núi, mà trên đó chỉ có một tòa nhà, đó chính là bệnh viện tâm thần được xưng là dành cho những gia tộc cao quý nhất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play