Buổi sáng là thời gian tập võ của Nhàn Mạch, buổi chiều là thời gian tập viết của cậu, mà vào buổi tối, cậu còn có rất nhiều bài tập phải làm.
Sau khi tạm biệt Lam Chiêu, Phong Quang cùng Nhàn Mạch đi trên đường trở lại cung Nghi Hòa, cô nhìn vết thương xuất hiện trên mặt cậu sau khi luyện tập chiến đấu thực tế với Lam Chiêu, liền đau lòng không thôi:
"Lam Chiêu kia xuống tay thật sự quá không biết nặng nhẹ, sao lại có thể khiến người bị thương như vậy được? Lại còn làm mặt ngươi bị thương nữa, nếu như có vết sẹo thì phải làm sao bây giờ?"
"Sư phụ nói, thương tích trên người nam nhân chính là một loại vinh quang."
Phong Quang vừa nghe liền sợ đứa nhỏ này sẽ tin là thật, tương lai lại khiến trên người chẳng chịt vết thương, cô vội nói:
"A Mạch, ngươi nghe rõ cho ta, trên người ngươi không được để có thương tích, đặc biệt là không thể có vết sẹo trên mặt, nếu như trên mặt ngươi có quá nhiều vết thương, không còn dáng vẻ xinh đẹp như thế nữa, vậy tương lai ngươi cũng sẽ không tìm được vợ đâu."
Nhàn Mạch dừng bước chân, cậu tự hỏi trong chốc lát, nghiêm túc hỏi:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT