Mạnh miệng nói ra rồi... phải thực hiện thế nào đây? Phong Quang khó nghĩ.
Cô bay từ chỗ này tới chỗ khác trong hoàng cung, hiện tại thật ra lại cảm thấy làm quỷ vẫn có chút tác dụng, vừa không mệt, lại vừa không đói, bay còn nhanh hơn đi, rốt cuộc, cô dừng lại trước một cung điện được bảo vệ nghiêm ngặt nhất, bảng hiệu trước cung điện có khắc ba chữ to "Ngự Thư Phòng".
Nếu muốn để Tiểu Phong Yên sống thật tốt, cũng chỉ có thể dựa vào hoàng thượng, từ lời A Hoàn kia nói có thể biết mẹ của Phong Yên đã cắm sừng cho hoàng đế, nên tình cảnh cậu bé mới thảm như vậy, trong cung này ngoại trừ hoàng thượng, thật đúng là không ai dám quan tâm đến Tiểu Phong Yên, tục ngữ có nói biết người biết ta, mới có thể trăm trận trăm thắng, đầu tiên cô phải hiểu được vị hoàng đế này, mới có thể đưa ra phương án tốt được.
Phong Quang đưa tay sờ sờ cằm, gật đầu một cái, đi vào tòa cung điện tráng lệ huy hoàng này, người khác không nhìn thấy, cô liền cứ thế nghênh ngang mà vào.
Trong Ngự Thư phòng trang nghiêm tĩnh lặng, một nam tử trung niên mặc hoàng bào ngồi ở trước bàn, năm tháng để lại trên gương mặt ông ta nhiều dấu ấn lão luyện phong sương, chỉ cảm thấy khi ông ta còn trẻ, e rằng cũng là một nhân vật phong lưu trong đám người cùng thế hệ, nhất cử nhất động của ông, đều là không giận mà tự uy.
Nam nhân đứng phía dưới bậc thang khom người nói:
"Bệ hạ, quẻ bói mà Quốc sư xem gần đây đã có kết quả."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play