Không thể dùng năng lực của Yến Bạch, bốn người đành phải tự cuốc bộ đi về phía sân vận động. Trên đường đi có không ít ma cà rồng cấp thấp lao ra, chúng đều bị Sở Hiểu và Văn Tiễn hạ gục trong nháy mắt.
Phong Quang ôm con mèo đen, cô cứ có ảo giác như bốn người đang đánh quái thăng cấp vậy. Sở Hiểu và Văn Tiễn là chủ công, còn Yến Bạch đánh phụ trợ, chỉ có riêng cô là loại vú em lười biếng vô dụng ôm mèo đứng chơi.
Cô biết làm sao được chứ? Cô cũng tuyệt vọng lắm mà.
Cốt truyện đã hoàn toàn lệch khỏi quỹ đạo, mà cô cũng chẳng phải nữ chính, đến nay chưa từng được buff thêm cái gì, nghĩ thế, Phong Quang không khỏi chán nản.
Tuy rằng Văn Tiễn và Sở Hiểu phải dẫn theo hai kẻ ăn hại nhưng vận khí của cả bọn cũng coi như không tệ, không hề gặp phải siêu cấp đại Boss gì trên đường đi, bình an tới được sân vận động.
Người canh giữ bên ngoài cửa thả cho bọn họ đi vào, trên sân vận động lúc này đã đúng rất nhiều người, nói đúng ra... là có cả người lẫn ma cà rồng, còn có rất nhiều người bị thương nữa.
Phong Quang tìm một vòng nhưng không thấy Minh Am đâu cả, cô thấy hơi sốt ruột, tùy tiện túm lấy một thợ săn đang đề phòng có ma cà rồng cấp thấp tới đánh lén, hỏi:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT