Xem ra, hắn đã nghĩ sai rồi, Minh Am thầm nghĩ đám người trẻ bây giờ thật khó hiểu, sau đó lại hỏi:
"Nhóc con, em có đói không?"
"Đói." Cô trả lời rất thành thật.
Minh Am quyết đoán định giơ tay mình lên cắn một cái.
Cô giữ lấy tay hắn, "Thực ra em không nhất định phải uống máu đâu, em có thể ăn những đồ ăn khác mà."
Hắn hơi nhếch môi, sự dịu dàng trong mắt như muốn tràn ra, "Không cần phải lo lắng cho tôi, tốc độ khôi phục của cơ thể tôi nhanh lắm, hoàn toàn có khả năng làm kho máu di động cho em được."
"Nhưng mà..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play